1 00:00:05,555 --> 00:00:12,000 CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM Theo đồng thoại Hans Christian Andersen 1 00:00:15,000 --> 00:00:35,000 - Biên dịch : Duy Kiền - 1 00:00:42,700 --> 00:01:02,500 Xưa có hai mươi lăm chú lính chì được đúc từ một cái muỗng cũ. 1 00:01:02,700 --> 00:01:08,200 Mà bởi thế, họ là anh em ruột. 1 00:01:11,700 --> 00:01:23,299 Các chú lính đều hệt như nhau, trừ một chú khác anh em mình : 1 00:01:24,500 --> 00:01:29,000 Chú ta có một chân thôi. 1 00:01:30,500 --> 00:01:37,800 Chú ra sau cùng, người ta còn ít chì quá nên đành bỏ dở. 1 00:01:37,900 --> 00:01:49,000 Tuy thế, chú vẫn vững đứng một chân như bao người khác trên hai chân vậy. 1 00:03:05,599 --> 00:03:17,000 Ôi, buồn sao khi gác một mình, Chuyên tâm và chấp hành lệnh ban. 1 00:03:17,500 --> 00:03:24,500 Dưới ánh trăng, trong đêm xanh thắm, Chân ta giậm bước xuyên màn sương. 1 00:03:24,900 --> 00:03:27,000 Mốt-hai-mốt. 1 00:03:27,300 --> 00:03:30,100 Mốt-hai-mốt. 1 00:03:30,900 --> 00:03:42,000 Ôi, khó sao khi bước một chân, Và không ngôi sao trên ngực áo. 1 00:03:42,400 --> 00:03:49,500 Chú lính nhỏ, giữ vững lập trường, Trên trời kia, đầy sao cho ta. 1 00:03:49,800 --> 00:03:52,000 Mốt-hai-mốt. 1 00:03:53,000 --> 00:03:56,000 Mốt-hai-mốt. 1 00:06:49,300 --> 00:06:54,299 Nếu hộp thuốc hít cũ rỗng không, Chẳng có hương yên, chẳng gì cả. 1 00:06:54,324 --> 00:06:59,024 Thì hộp thuốc hít này rồi sẽ : Nhận được thức gì, có Chúa biết. 1 00:06:59,050 --> 00:07:02,400 Và bao loài quái quỷ hiện ra Cũng chỉ vì chiếc hộp rỗng không. 1 00:07:02,425 --> 00:07:07,400 Và loài quỷ quái rất ưa chuộng Lấp đầy những chiếc hộp rỗng không. 1 00:08:22,500 --> 00:08:28,000 Nếu hấp tấp chưa biết chở che ai, Thì hãy mau tránh mọi tội lỗi ra. 1 00:08:28,050 --> 00:08:34,500 Như thế may phước mày được yên thân, Nhược bằng không ắt chịu khóc hận đấy. 1 00:11:25,000 --> 00:11:32,600 Sao số phận quá ư tàn nhẫn thế, Cho tôi biết với, hỡi ai cầm giữ ! 1 00:11:33,500 --> 00:11:41,700 Bởi vì em, ta khó lòng gặp lại, Không có em, tràn trề nỗi khát khao. 1 00:11:47,000 --> 00:11:50,500 Dừng ! Đưa xem giấy thông hành ! 1 00:11:52,299 --> 00:11:57,000 Không giấy không qua được đâu ! 1 00:11:57,025 --> 00:12:00,200 Rồi tôi gặm nát anh đấy. 1 00:12:04,000 --> 00:12:11,500 Khoảnh khắc cuối cùng đời tôi đang trôi, Mà chỉ em khiến tôi bao nhung nhớ. 1 00:12:12,000 --> 00:12:20,599 Có em, tôi bay lên trời đầy sao, Thiếu em, tôi đang như dần chìm đắm. 1 00:13:51,500 --> 00:13:58,500 Dầu thế nào tôi lại về đây, Không phải nhận cái chết bi thương. 1 00:13:59,500 --> 00:14:02,500 Phải, tình tôi, phải ! 1 00:14:03,000 --> 00:14:05,500 Không, tình tôi, không ! 1 00:14:07,000 --> 00:14:13,500 Khi số phận đoàn tụ đôi ta, Lời em nói để dành cho tôi. 1 00:14:14,500 --> 00:14:17,500 Phải, tình tôi, phải ! 1 00:14:18,199 --> 00:14:20,500 Không, tình tôi, không ! 1 00:15:12,399 --> 00:15:18,699 Mắt như ánh sao rơm rớm lệ, Dầu tan chảy vẫn bao trìu mến. 1 00:15:18,725 --> 00:15:25,599 Khoan, bươm bướm nhỏ, em đi đâu, Chớ bay về nơi cháy sáng này. 1 00:15:36,000 --> 00:15:38,500 Phải, tình tôi, phải ! 1 00:15:39,500 --> 00:15:43,000 Không, tình tôi, không ! 1 00:16:08,000 --> 00:16:14,500 Sớm hôm sau, khi người hầu cời tro trong bếp, 1 00:16:15,500 --> 00:16:22,800 ả tìm thấy một mẩu chì hình trái tim nhỏ xíu. 1 00:16:25,500 --> 00:16:31,099 Vũ nữ thì chẳng còn gì ngoài đóa hồng kim tuyến. 1 00:16:31,199 --> 00:16:36,099 Tưởng chừng nó đã thôi lấp lánh vì cháy đen như xỉ. 1 00:16:54,554 --> 00:17:05,995 HẾT © Vergilarchivum 2018